top of page

I. Định nghĩa đạo văn

Đạo văn là hành vi sử dụng bất kỳ tư liệu của người khác mà không ghi nguồn rõ ràng, bao gồm:

  • Câu nói, đoạn văn, dữ liệu, số liệu thống kê.

  • Tư liệu từ video, báo chí, sách, internet, mạng xã hội, hoặc từ lớp học.

Ý nghĩa: Đạo văn là hành vi đánh cắp tài sản trí tuệ, thể hiện thiếu trung thực và đạo đức kém.

 

II. Lý do nghiêm cấm

  1. Luật pháp Hoa Kỳ: Bảo vệ sản phẩm trí tuệ; các trường học nghiêm cấm đạo văn.

  2. Giáo lý thần học:

    • Mọi hành vi ảnh hưởng đến danh của Chúa (I Cô-rinh-tô 10:31).

    • Phải tôn trọng “tài sản” người khác và tránh vi phạm Điều răn Thứ 10 (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:17).

    • Rèn luyện đức tính trung thực và làm gương cho người khác (Rô-ma 14:19; II Phi-e-rơ 1:6).

 

III. Trách nhiệm

  1. Sinh viên vi phạm:

    • Chịu trách nhiệm chính về hành vi của mình.

  2. Giáo sư đứng lớp:

    • Chịu trách nhiệm liên đới nếu không thông báo nội quy đạo văn hoặc bao che.

    • Phải giải quyết vi phạm và báo cáo chi tiết cho Giám học.

 

IV. Hình thức xử lý vi phạm

Lần vi phạm và Biện pháp xử lý

   Lần 1: Giáo sư cảnh cáo; bài tập vi phạm bị điểm F.

   Lần 2: Viết thư cam kết không tái phạm gửi giáo sư & Giám học; môn học bị điểm F.

   Lần 3: Bị đuổi học; toàn bộ học bạ bị xóa.

 

Ghi chú đặc biệt cho sinh viên đang là giáo sư/phụ giáo:

  • Lần vi phạm đầu tiên: bị loại khỏi lớp học, không được giảng dạy tại CBTS 1 năm.

  • Sau 1 năm, muốn phục vị: phải viết thư cam kết không tái phạm gửi Chủ tịch HĐQT, HĐQT sẽ quyết định.

 

V. Nguyên tắc sinh viên cần nhớ

  • Luôn ghi nguồn rõ ràng khi sử dụng tư liệu.

  • Không sao chép ý tưởng hay bài viết của người khác.

  • Tôn trọng tài sản trí tuệ, rèn luyện trung thực và đạo đức trong học tập và giảng dạy.

  • Hiểu rằng hành vi đạo văn ảnh hưởng danh tiếng cá nhân và danh dự của Chúa.

bottom of page